Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

Bí kíp du lịch bụi từ Việt Nam đến Nepal

Nepal đang là một điểm đến mới với du khách muốn khám phá những cảnh núi non hùng vĩ, với tour chinh phục đỉnh Everest hay dãy Annapurana nổi tiếng.

Cộng hòa Dân chủ Liên bang Nepal có diện tích 147.181 km2. Thủ đô là Kathmandu, phía bắc giáp Trung Quốc, phía nam giáp Ấn Độ. Nepal đang là một điểm đến mới đối với khách du lịch, đặc biệt là dân du lịch bụi khi muốn khám phá một đất nước nổi tiếng với những cảnh núi non hùng vĩ, với những tour chinh phục đỉnh Everest hay dãy Annapurana nổi tiếng…

Thủ tục xin visa rất đơn giản: xin trực tiếp khi tới sân bay Kathmandu. Bạn chỉ cần mang theo ảnh 4x6, tiền USD để trả phí (visa du lịch 15 ngày là 24 USD, 30 ngày là 40 USD và 90 ngày là 100 USD), sau đó điền vào đơn xin visa và tờ khai nhập cảnh. Lưu ý khi đi du lịch, hộ chiếu của bạn phải còn hạn ít nhất 6 tháng.



Tu sĩ ở thủ đô Kathmandu.

Máy bay

Không có đường bay thẳng từ Việt Nam qua Nepal, vì vậy bạn phải quá cảnh ở Kuala Lumpur, Bangkok hoặc Singapore với các hãng Air Asia, Thai Airways, Malaysia Airlines, China Southern Airlines, Singapore Airlines. Hoặc bạn có thể đặt vé từ Hà Nội/ TP HCM đi Bangkok giá rẻ của các hãng như Vietjet Air, Air Asia… rồi sau đó đi từ Bangkok với Nepal Airlines. Giá vé dao động từ 350-600 USD, tùy theo bạn đặt vé sớm hay muộn, và tùy theo hãng. Các hãng máy bay sẽ có nhiều đợt khuyến mại, nên nếu có kế hoạch đi Nepal, bạn hãy kiểm tra các hãng thường xuyên để mua được vé giá tốt nhất.

Địa điểm đi chơi

Nepal rất nổi tiếng với các cung đường trekking đẹp tuyệt vời như Everest Base Camp, dãy Annapurana, Kanchenjunga, Dolpo, Mustang, Island Peak… Tuy nhiên, muốn đi trek, bạn phải cần nhiều thời gian, từ 2 tuần tới 1 tháng tùy vào độ khó của từng cung đường trek.

Nepal cũng có rất nhiều địa điểm đẹp, phù hợp với những chuyến đi ngắn, từ 5-7 ngày, như đi thăm 7 di sản văn hóa được UNESCO công nhận ở thủ đô Kathmandu, thăm thị trấn nắm ở phía tây Nepal là Pokhara rất đẹp và thanh bình với rặng núi Fish Tail nổi tiếng.
Từ Pokhara, bạn có thể đi thăm Phewa Tal, World Peace Pagoda, Mahendra Pool, Bindabasini Temple, Tashi Palkhel, Jangchub Choeling Monastery, làng Sarangkot ngắm bình minh và núi tuyết. Nếu là Phật tử, bạn có thể đi thăm Lumbini (Lâm Tì Ni) - nơi đức Phật sinh ra. Hoặc nếu không đủ sức khỏe hoặc ít thời gian, bạn có thể mua vé máy bay của các hãng hàng không nội địa Nepal bay 1 vòng lên ngắm đỉnh Everest rồi về. Chuyến bay kéo dài 1 tiếng, bay vào sáng sớm và chiều muộn, giá vé khoảng 160 USD.


Cung đường trek lên Everest Base Camp.

Khách sạn

Ở Kathmandu hoặc Pokhara, Nagakot, Sarangkot… có rất nhiều khách sạn và nhà nghỉ. Tùy theo mục đích của chuyến đi mà bạn có thể chọn phòng loại cơ bản, cao cấp hoặc resort. Bạn có thể vào trang web www.booking.com hoặc www.agoda.com để lựa chọn khách sạn theo ý mình rất dễ dàng và tiện lợi.

Những điều cần lưu ý khi đi du lịch Nepal

Vào mùa hè, Nepal nắng gắt, đường phố bụi bặm. Vì vậy bạn nên mặc quần áo dài tay, đem theo mũ rộng vành, kem chống nắng.

Phương tiện công cộng ở Nepal lộn xộn, và tắc đường rất nhiều. Chính vì vậy nếu bạn đi theo nhóm đông người, hãy thuê xe riêng có điều hòa, hoặc đi máy bay với những chặng ngắn như Pokhara, Mustang…

Ở Nepal luôn có hai chính sách giá: một giá dành cho du khách nước ngoài và một giá dành cho dân bản địa.



Hồ ở độ cao hơn 4000 m so với mực nước biển.

Pokhara - Nét bình dị quyến rũ miền đất Phật Nepal

Giữa cuộc sống bộn bề những lo toan, hối hả, đôi khi con người ta cần tìm về một nơi bình yên, để tâm hồn được lắng đọng. Đôi khi chúng ta muốn trở về trong vòng tay của thiên nhiên, mỉm cười với những nét đẹp rất đỗi giản dị những lại ấm áp đến lạ thường. Và nếu như bạn đến Pokhara, bạn sẽ nhận ra cuộc sống này thật tươi đẹp biết bao!

Nepal là một nước nhỏ bé nằm giữa hai nền văn hóa lớn Trung Quốc và Ấn Độ, thế nhưng không vì thế mà nó chịu mình lép vế, bởi quốc gia này có những nền tảng và văn hóa lâu đời độc đáo. Và quan trọng hơn, miền đất Phật Nepal là nơi chứa đựng thành phố xinh đẹp bậc nhất - Pokhara.


Vẻ đẹp kì ảo của viên ngọc xanh Pokhara.

Pokhara là thành phố có 200.000 dân ở miền trung Nepal, cách thủ đô Kathmandu 198 km về phía tây. Nơi đây, có nhiệt độ trung bình mùa hè là 25 đến 35 độ, và mùa đông là 5 đến 15 độ, một nhiệt độ lí tưởng để du lịch cả về mùa đông và mùa hè, rất giống với khí hậu ở Quảng Đông, Trung Quốc.

1. Nét bình dị cuốn hút

Không màu mè, không ồn ã, Pokhara đẹp theo cách của riêng mình, như cô gái miền núi, trong trắng giản dị nhưng quyến rũ vô cùng. Mọi thứ, dù nhỏ nhặt ở đây đều đơn sơ, mộc mạc, mang đậm vẻ đẹp của người Châu Á. Từ những món ăn, từng ngôi nhà, quang cảnh, văn hóa và tín ngưỡng, tất cả đều mang đến cho khách du lịch một cảm giác ấm áp đến lạ thường.

Trà Masala


Đến Pokhara mà không thưởng thức trà Masala mang phong vị đặc trưng của vùng Nepal là một thiếu sót rất lớn. Bởi hương vị của loại trà này và cách uống riêng của người dân Nepal quá đặc biệt, hấp dẫn.

Thức ăn

Các loại rau giàu dinh dưỡng Nepal cũng là một đặc sản không thể bỏ qua. Trời phú cho Pokhara một khí hậu tốt, nên các loại rau dinh dưỡng ở đây vừa ngon vừa bổ. Và nếu bạn là một trong những tín đồ của ăn uống, bạn sẽ không thể không thốt lên với một mâm các loại rau nhiều màu sắc và ngon mắt đến như này!

 
Một “mâm” rau khổng lồ ngon mắt của người Pokhara.

Hoặc bạn có thể thưởng thức một bữa trưa đơn giản những ngon lành này:



Và sau khi hoàn tất bữa thịnh soạn, bạn sẽ được nếm thử món tráng miêng đông lạnh Kulfi ngon tuyệt. Đây là một món tráng miệng rất nổi tiếng ở Ấn Độ, Bangladesh, Myanmar và Nepal.



Kulfi trông rất giống món kem ốc quế ở Việt Nam.

Và còn rất nhiều món địa phương thú vị như:



Món bánh trứng đường phố.



Món gừng chiên cà tím.



Hay món Samosa nổi tiếng.



Món Sel Roti truyền thống

Con người





Xung quanh Pokhara có hai làng lớn mà người Tạng di cư từ Tây tạng sang Nepal sống tập trung là: Tashi Palkhel ở phía bắc và Tashi Ling ở phía nam. Con người cũng giống như cảnh vật nơi đây, chất phác, gần gũi và luôn nở nụ cười rất tươi chào đón những người khách phương xa.

Tashi Pakhel



Tashi Pakhel là lựa chọn số 1 ở Pokhara nếu như bạn có thời gian và hứng thú sưu tầm quà ở Tây tạng. Ở đây, bạn sẽ không gặp cái huyên náo, ồn ào của những người bán hàng Ấn Độ. Không có ai, chèo kéo, săm soi. Bạn sẽ được thả sức ngắm nghía, lựa chọn và trò chuyện hay chính những người tự tay làm ra sản phẩm này.

Tu viện Jangchub Choeling





Tu viện Jangchub Choeling nổi bật giữa lòng Tashi Pakhel với màu sắc rực rỡ và kiến trúc điển hình. Có lẽ du khách sẽ không thể nào tưởng tượng được, ở một ngôi làng nhỏ bé, xa xôi giữa vùng ngoại ô, lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mê hồn về Phật giáo: những bức tượng thân của Phật Thích Ca (Shakyamuni), Bạch Đa La (White Tara), Phật Quán Âm nghìn tay mười một mặt (Avalokitesvara), những bức ảnh của Đạt Lai Lạt Ma và Ban Thiền Lạt Ma nghiêm cẩn trên bệ thờ. Tất cả đều sáng rực với tông màu mạnh mẽ và thiêng liêng.

Phố cổ Boca








Pokhara và Kathmandu đều có 2 thành phố cổ khá giống nhau, nhưng du khách muốn cảm nhận bản sắc địa phương lâu đời ở Nepal, thì địa điểm chính xác nhất phải là thành phố cổ Boca ở Pokhara. Những ngôi nhà cổ, xây bằng gạch nung đơn sơ như màu của đất, bên ngoài mỗi ngôi nhà đều có một dãy những chậu hoa nhỏ xinh để trang trí.

Chùa Hòa bình thế giới- World Peace Pagoda
Ngôi chùa này được đặt trên mảnh đất Hồ Nam trên một ngọn đồi nhỏ bên hồ Fewa, một nơi rất tuyệt để ngắm tuyết. Nếu bạn đến ngôi chùa này, bạn sẽ cảm thấy tâm mình thanh tĩnh hơn và bạn cũng sẽ được ngắm nhìn toàn cảnh hồ Fewa và thành phố Pokhara tươi đẹp. Hơn nữa, khi quay về bạn sẽ có những tấm bưu thiếp nhỏ xinh in hình ngôi chùa này trên đó









Màu xanh không thể tin được của đất trời khi bạn đứng từ chùa Hòa bình ngắm nhìn hồ Fewa

Đền thờ Barahi





Đền thờ Barahi nằm trên một hòn đảo nhỏ giữa hồ Fewa, ngôi đền này là ngôi đền của những người theo đạo Hindu. Tuy mang một kiến trúc khá đơn giản nhưng ngôi đền này được người dân nơi đây rất coi trọng và xem là một nơi linh thiêng

2. Trở về với thiên nhiên


Đặc biệt, Pokhara còn được thiên nhiên ưu đãi với cảnh quan vô cùng tuyệt mỹ. Nó nằm nép mình trong các đỉnh núi phủ tuyết trắng xóa của dãy Annapurna, soi mình bên những hồ nước trong veo, xanh biếc Phewa, Pupa và Pegnas. Đứng trên đỉnh núi Machhapuchhre hình đuôi cá, du khách còn có thể nhìn thấy bất kì nơi nào ở Pokhara, hoặc thuê một chiếc thuyền nhỏ, thả trôi theo dòng nước lững lờ trên mặt hồ yên ả, hay đi đến đền Barahi ở một đảo nhỏ giữa hồ Phewa. Và chắc chắn du khách sẽ choáng ngợp bởi một màu xanh mát mắt- màu xanh của bầu trời và hy vọng ở nơi đây, vì đó chính là lý do Pokhara được mệnh danh là thành phố xanh nhất Nepal.

Hồ Fewa




Hồ Fewa là hồ lớn thứ hai ở Nepal, với diện tích khoảng 6km vuông và nó cũng là nơi thu hút khách du lịch nhất ở Nepal. Hơn nữa, cung điện nguy nga tráng lệ của vua Nepal cũng nằm ngay bên bờ phía nam hồ. Đến với hồ Fewa du khách không chỉ được ngắm cảnh sông núi hữu, mà còn được chiêm ngưỡng lâu đài của người đứng đầu đất nước Nepal xinh đẹp.

Đỉnh núi Machhapuchhre hình đuôi cá





Đỉnh núi Machhapuchhre còn có tên gọi khác là Fishtail Peak bởi vì hình dạng của nó giống hình đuôi cá. Đỉnh núi này nằm trong dãy núi Annapurna, một trong những ngọn núi huyền bí nhất trong lãnh thổ Nepal. Hiện nay chính phủ Nepal đã cấm không được chèo lên ngọn núi này vì chúng bị bao phủ bởi một lớp tuyết rất dày, nhưng du khách có thể đến đó bằng một chiếc máy bay nhỏ và chiêm ngưỡng dãy Himalaya rất gần trong gang tấc.

Dòng suối Devils




Dòng suối này ban đầu có tên là Davis Falls nhưng sau này người ta gọi nó là Devil Falls- dòng suối quỷ. Nó có tên đặc biệt như vậy là bởi, đây là con suối chảy ngầm dưới lòng đất, rồi đột nhiên biến mất, rồi lại đột ngội xuất hiện cách đó vài kilomet, và tạo ra một con sông ngầm. Nhưng những điều kì lạ nơi đây không thể ngăn được bước chân của những vị khách du lịch. Bạn sẽ cảm nhận được hơi nóng len lỏi trong không khí, đổi màu lấp lánh xung quanh bạn và phản chiếu lung linh xuống dòng nước trong vắt.

8 điều thú vị về đế chế Mông Cổ huyền thoại

Ít người biết rằng, tuy mạnh về phương diện vũ khí nhưng các chiến binh Mông Cổ thời xưa lại không chú ý nhiều đến áo giáp.



1. Phụ nữ Mông Cổ
 
Các nhà sử học thường có xu hướng miêu tả kỹ lưỡng về những đội quân Mông Cổ dũng mãnh ngoài chiến trận. Tuy nhiên, họ lại hiếm khi hoặc thường không miêu tả những người phụ nữ Mông Cổ. Điều này có vẻ khá bất công vì người phụ nữ Mông Cổ cũng có vị trí cao trong xã hội.
Trong xã hội Mông Cổ, phụ nữ có nhiệm vụ phát triển kinh tế trong khi những người đàn ông tập luyện đao kiếm, võ thuật để trở thành chiến binh dũng mãnh khi xuất trận. Thêm vào đó, phái đẹp Mông Cổ cũng đảm nhiệm vai trò là các pháp sư có địa vị trong xã hội. So với vai trò của phụ nữ Châu Âu thời kỳ trung đại, vị thế của phụ nữ Mông Cổ được đề cao hơn nhiều. Thêm vào đó, họ còn trở thành những thủ lĩnh hùng mạnh của bộ tộc.
Sau khi Thành Cát Tư Hãn qua đời, các con dâu và con gái của ông đã hợp sức đấu tranh để giành quyền lực cho phụ nữ, tạo thành phe phái có thế lực mạnh trong xã hội trong suốt một thời gian. Một trong những nữ thủ lĩnh Mông Cổ nổi tiếng nhất là ManduKhai Khatun. Bà là vợ của một hậu duệ Thành Cát Tư Hãn. Bà cũng là chiến binh dũng mãnh, đã cùng chồng chiến đấu tái thống nhất Mông Cổ sau loạn lạc vào khoảng thế kỉ XV. Khatun hơn chồng 13 tuổi và họ có với nhau 8 người con.

2. Hệ thống bưu chính
Người Mông Cổ sống trên thảo nguyên rộng lớn và có lối sống du mục. Họ sống gần gũi với thiên nhiên và thường không ở một nơi cố định. Do có những khác biệt đặc trưng nên hệ thống thư tín để liên lạc giữa các bộ lạc hay giữa mọi người với nhau cũng rất khác biệt. Hệ thống bưu chính của đế quốc Mông Cổ cũ được gọi là Yam hay còn gọi Örtöö có nghĩa là “trạm kiểm soát”.
Nhiều du khách nước ngoài trong đó có Marco Polo đã rất kinh ngạc về độ tin cậy của hệ thống Yam. Đó là một tập hợp lớn các trạm bưu chính, với các sứ giả làm nhiệm vụ chuyên phát thư, báo cáo thông tin tình báo và thông tin quan trọng từ trạm kiểm soát này đến trạm kiểm soát khác.
Mỗi trạm kiểm soát cách nhau 24-60 km và các nhân viên truyền tin thường xuyên giữ liên lạc với nhau. Tại một thời điểm, trên toàn địa bàn của người Mông Cổ có thể có ít nhất 1.400 trạm truyền tin như thế với hơn 50.000 con ngựa được sử dụng để trung chuyển.

3. Chiến thuật

Người Mông Cổ nổi tiếng với những chiến thuật chiến đấu hiệu quả và vô cùng đáng sợ. Để có được thành quả như vậy, họ đã phải rèn luyện, tu dưỡng khả năng chiến đấu của bản thân qua những trận đánh lớn nhỏ. Những thành tích chiến đấu của những chỉ huy nổi tiếng như Alexander Đại Đế hay Hannibal Barca bị đánh giá thấp hơn đội quân Mông Cổ trong thời kì đỉnh cao do Thành Cát Tư Hãn chèo lái.
Người Mông Cổ có hai lối đánh nổi bật đó là bất ngờ đánh nhanh thắng nhanh và giả vờ thua trận, rút chạy rồi bất ngờ quay lại phản công. Cả hai chiến thuật này đều làm cho hàng ngũ địch bị mất tinh thần, rối loạn. Nhiều tướng lĩnh Đông Âu đã bị thất trận trước chiến thuật thứ hai. Người Mông Cổ cũng là bậc tiền bối trong lĩnh vực bao vây và bắt giữ con tin. Sự kết hợp giữa đội quân tinh nhuệ và chiến thuật thông minh đã làm nên nhiều chiến thắng huy hoàng.

4. Con đường tơ lụa

Con đường tơ lụa là tuyến đường giao thương giữa châu Á và châu Âu. Sau khi nhà Đường ở Trung Quốc bị lật đổ, con đường tơ lụa dường như đã rời xa khỏi thời hoàng kim của đế chế Mông Cổ. Tuy nhiên, với sự hùng mạnh của Đế Quốc Nguyên Mông, nó đã dần lấy lại ánh hào quang như thời hoàng kim. Người Mông Cổ đã có được nguồn thu nhập rất lớn từ con đường huyền thoại này.
Phần lớn lộ phí đều do người Mông Cổ thu giữ. Thành Cát Tư Hãn không chỉ sử dụng con đường này để giao thương đến Châu Âu mà còn sử dụng nó để chinh phục thế giới. Ông đã bắt đầu kế hoạch đó với Ả Rập và Thổ Nhĩ Kỳ trước tiên. Khi đó, hầu hết mọi thành phố trên con đường tơ lụa đều bị đội quân Mông Cổ chiếm đóng và chinh phục. Trong thời gian cai trị tuyến đường quan trọng này, Mông Cổ đã có những chính sách phù hợp để duy trì và kích thích phát triển thương mại giữa châu Á và châu Âu.

5. Thời kỳ hòa bình hiếm hoi của đế chế Mông Cổ.

Thỉnh thoảng, sau khi con người trải qua một cuộc chiến tranh khó khăn, kết quả của cuộc chiến sẽ là hòa bình. Pax mongolica là thời kỳ hòa bình hiếm hoi của đế chế Mông Cổ. Đây là thời kỳ của hòa bình và thịnh vượng trong thế kỷ XIII-XIV. Vào thời điểm đó, đội quân Mông Cổ ở thời kỳ đỉnh cao. Đế chế của họ trải dài trên khu vực rộng gần 15 triệu km2, với dân số hơn 100 triệu người.
Sở hữu vùng đất đai rộng lớn cùng với một hệ thống thông tin liên lạc hiệu quả và thương mại quốc tế đang ở giai đoạn bùng nổ, đế chế Mông Cổ vô cùng phát triển và người dân thời kỳ đó đã sống rất hạnh phúc.

6. Vũ khí

Người Mông Cổ sống rong ruổi trên các thảo nguyên rộng lớn nên bạn đồng hành không thể thiếu của họ là những con ngựa. Họ trở nên vô cùng mạnh mẽ khi chiến đấu trên lưng ngựa. Ngựa cũng được coi là một chiến binh, một trong những thứ vũ khí không thể thiếu của người Mông Cổ.
Người Mông Cổ cũng sử dụng nhiều loại vũ khí khác như lưỡi kiếm cong giúp họ chiến đấu thuận lợi ngay cả khi đang trên lưng ngựa hay trên mặt đất. Chùy, búa, dao găm cũng là những vũ khí phổ biến. Vũ khí tấn công từ xa phổ biến nhất chính là cung tên. Trong sử sách, khả năng dùng cung tên của người Mông Cổ cũng đã được công nhận. Họ sử dụng nhiều loại tên nổi tiếng, đặc biệt là tên còi (một loại mũi tên rỗng có khả năng tạo ra âm thanh như tiếng huýt). Loại tên này chủ yếu được người thủ lĩnh sử dụng để ra hiệu trong trận mạc.
Tuy mạnh về phương diện vũ khí nhưng người Mông Cổ không chú ý nhiều đến áo giáp. Mãi đến giai đoạn sau của kỷ nguyên Mông Cổ, áo giáp mới được chiến binh thảo nguyên sử dụng nhiều. Do người Mông Cổ thích sự gọn nhẹ nên vật liệu làm ra chúng thường bằng da ngựa đã ngâm trong nước tiểu. Thỉnh thoảng, họ cũng làm bộ áo bọc thép khoác lên những chiến mã.

7. Lòng khoan dung

Trong lịch sử đã ghi nhận quân Mông là một trong những đội quân man rợ và thiện chiến nhất. Điều này hoàn toàn đúng. Họ chiến đấu vô cùng tàn bạo khi giáp mặt kẻ địch ở sa trường. Họ hiếm khi nhượng bộ kẻ địch và thường cướp bóc, giết người trong những chuyến hành quân.
Tuy nhiên sau khi chinh phục được, đối với những thành phố hay quốc gia thuộc quyền cai trị của họ thì lãnh đạo Mông Cổ lại có những chính sách khá hợp lý. Người Mông Cổ cho rằng họ phải chấp nhận những thói quen và tôn trọng sự khác biệt nên thường không bức ép thay đổi tôn giáo hay thói quen văn hóa ở vùng đất chiếm lĩnh được. Những chính sách cai trị tích cực như giảm thuế cũng được áp dụng.

8. Tatar

Người Mông Cổ đôi khi còn được gọi là người Tatar. Cái tên này có xuất xứ từ việc người Mông Cổ tự gọi chính mình là Tatar. Tuy nhiên kẻ thù của họ nhận ra rằng cái tên này nghe gần giống từ "Tartarus" – thần địa ngục trong La Mã cổ đại. Vì vậy, họ đã gọi người Mông Cổ là Tatar có nghĩa là quỷ từ địa ngục của thần Tartarus.

Cưỡi ngựa long rong ở Mông Cổ

Tác giả: Nguyễn Thiên Ngân

Sau khi đi Mông Cổ về, tôi sinh ra một ảo tưởng: phen này mình vào Phú Thọ đua thì thiên hạ cứ gọi là lác mắt.

Và tôi đã thắng. Niềm khát khao được cưỡi ngựa tung vó trên những thảo nguyên mùa hạ ngập tràn hoa cỏ đã giúp tôi chiến thắng nỗi sợ.

Chúng tôi đi road trip dài 14 ngày theo lộ trình sau: từ Ulaanbaatar lên miền Bắc, rồi quay về vùng trung tâm. Trong đó, có bốn ngày chúng tôi sẽ được làm cao bồi cưỡi ngựa. Vừa đọc lộ trình, cặp vợ chồng già người Đức, bạn đồng hành của chúng tôi đã tái xanh mặt mũi nói với anh hướng dẫn viên “Liệu tụi tao có thể đi xe thay vì đi ngựa được không?” Anh chàng ok liên tục, như đã quá quen với chuyện chưa đánh đã lùi của du khách này rồi. Tôi cũng có phần run rẩy khi nghĩ đến bốn ngày trời di chuyển bằng ngựa, nhưng chẳng lẽ tuổi mới đôi mươi lại tỏ ra hốt hoảng như hai cô chú kia?

Làm kỵ sĩ băng qua khu rừng thần tiên

Chặng đầu tiên, chúng tôi đi ngựa ở rừng quốc gia Khuvsgol. Nếu bạn hỏi nó ở đâu, tôi sẽ nói đó là một cái rừng đầy thông Siberian, trong rừng có một hồ lớn cũng tên là Khuvsgol nốt, và vào mùa đông, nước hồ sẽ đóng băng. Chỉ cần chạy xe èn èn qua đó vài chục cây số, bạn sẽ đến được hồ Baikal của Nga. Trên thực tế, hồ Khuvsgol và hồ Baikal là hai hồ sinh đôi, chỉ có điều ông anh Baikal “ham ăn” nên to béo hơn một chút.

Tôi nín thở nhìn người ta buộc những miếng đệm cưỡi ngựa vào chân mình, rồi lại nhìn mấy con ngựa đang nhởn nhơ ăn cỏ cột ở bờ rào gỗ, lòng không khỏi lo lắng. Đêm qua tôi đã đi vòng quanh khu lán trại hỏi thăm về vụ đi ngựa. Tôi bắt được một cô gái người Canada bèn hỏi “Ê đi ngựa có khó không?” Cô nàng bảo “Dễ ẹc”. Khi cô nàng quay đi, bạn đồng hành của cô ta cho tôi hay “Đừng tin nó, ở Canada nó là huấn luyện viên cưỡi ngựa đó”. Và tôi thấy mình tuyệt vọng thiệt rồi.

Nhưng ngay sau 15 phút leo lên ngựa thì tôi biết là mình sai lầm. Tôi nghĩ mình có thể cưỡi ngựa cả tháng cũng được. Ban đầu, phải ngồi lắt lẻo trên một “cái con” cao lênh khênh và chỉ đi theo ý của nó thì hơi… rùng rợn. Nhưng giống như chơi patin ấy, một khi đã nắm quy luật, đã đi được rồi, thì bạn sẽ chẳng bao giờ té nữa. Và bây giờ, chúng tôi chỉ việc ngắm trời mây, tận hưởng khu rừng thông Siberian mùa hè ngập tràn hoa cỏ, thi thoảng có con suối trong veo vắt ngang, trời thì lạnh tê và không khí trong như lọc.

Ngựa ơi, làm bạn với mình nhé!

Có vài quy luật như thế này. Hãy nói “Trrrrrru” và ghì cương khi bạn muốn đứng lại, và “Chuuu” cộng với thúc cương và chân vào hông ngựa khi bạn muốn đi. Đối với một số bạn ngựa cứng đầu lười biếng thì cần có thêm một cây roi da quất vào mông để làm động lực. Còn nếu bạn muốn phi nước đại thì cứ miệng hô, tay quất liên tục cho đến khi con ngựa chạy như gắn tên lửa thì thôi. Đó là với ngựa Mông Cổ, tôi không biết ngựa Việt Nam có hiểu thuật ngữ chuyên môn đó không, hay có một hệ thống tín hiệu khác.

Không bao giờ được xuống ngựa bên trái hay xớ rớ đứng sau mông ngựa nếu không muốn bị nó đá cho một phát kỷ niệm. Luôn phải cực kỳ “đanh đá” với nó, hãy là người cưỡi nó, đừng để nó cưỡi bạn.

Đừng ngại cho con ngựa xinh của bạn vài phát vào mông nếu nó cứ đi ba bước lại vục đầu ăn cỏ một lần, tè một phát, ị một phát. Cái trò này sẽ lặp lại mãi mãi và bạn sẽ không bao giờ đến nơi đâu, nếu bạn cứ nhượng bộ nó hoài. Tôi ban đầu rất cưng chú ngựa trắng mắt hiền của mình, nhưng sau chú này làm tới quá, kết quả là tôi bị tụt lại sau chót vì nó cứ ăn, ăn và ăn. Thế là anh nài ngựa đưa tôi một cây roi, và ra hiệu tôi phải ra tay trừng trị. Sự việc được cải thiện ngay sau đó.

Không bao giờ cởi đồ trên mình ngựa, thứ nhất là để tránh làm mất mỹ quan (hahaha, tôi đùa đấy), thứ hai là ngựa rất ghét những tiếng sột soạt, và nó có thể nổi điên lên hất bạn xuống đất chỉ vì bạn lỡ dại cởi áo khoác và tiếng áo cọ cọ làm nó bực bội. Tôi nghe anh hướng dẫn viên kể chuyện có một du khách Nhật đã bị gãy cột sống vì con ngựa cô ta cưỡi lồng lên hoảng sợ. Và thứ làm nó hoảng sợ là… một cái bọc ni-lông bay ngang.

Suýt ngã ngựa, và thực sự ngã ngựa

Tôi nín thở nhìn người ta buộc những miếng đệm cưỡi ngựa vào chân mình, rồi lại nhìn mấy con ngựa đang nhởn nhơ ăn cỏ cột ở bờ rào gỗ, lòng không khỏi lo lắng.
Người ta nói “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” rất có lý do. Ngựa là một loài rất bầy đàn. Nếu một con đi chậm, cả bọn sẽ đi chậm. Một con phi nước đại, những con còn lại sẽ đua theo.

Ngày cuối cùng của chặng cưỡi ngựa ở Khuvsgol. Khi đi qua một đồng lầy, tôi, như thường lệ, vẫn đi thong dong một mình, thậm chí còn hơi “lỏng buông tay khấu” say sưa nhìn cảnh vật, chả thèm để ý một sự chung quanh. Tự nhiên nghe uỳnh một cái, tôi thấy mình bị hất xuống đất, rồi khi tôi ý thức được cảnh huống của mình, thì thật là bi đát vô cùng: thân tôi, gồm lưng và hai cánh tay đang bị kéo lê dưới đất, một chân chới với trên trời, một chân còn lại thì mắc trên cái ngàm để chân của ngựa, và con ngựa của tôi thì chạy lòng vòng như điên, kéo lê tôi xềnh xệch. Tôi chỉ còn biết đưa tay ôm lấy đầu với ý nghĩ duy nhất: “Mình chết chắc rồi”.

Đến khi anh nài ngựa xông ra dừng được con ngựa lại, tôi thấy mọi người mặt mày tái mét đứng nhìn tôi một lúc rồi mới như sực tỉnh, chạy lại hỏi han. Người ta gỡ miếng cáp buộc quanh chân tôi ra, nắn bóp xem thử có gãy xương không. Anh hướng dẫn viên kiên quyết không cho đi ngựa nữa, gọi xe đến bìa rừng đón tôi về trạm nghỉ.

Hoá ra có một con chó hoang ở đâu nhảy xổ vào cắn ngựa của tôi. Và con ngựa hoảng loạn, lồng lên, trong khi tôi đang quá chủ quan thả lỏng dây cương. Chân tôi lại móc quá sâu trong ngàm để chân. Cùng một lúc, tôi mắc hai lỗi cơ bản của người cưỡi ngựa. Vết sẹo hình cái ngàm ngựa trên ống quyển không bao giờ mờ nhắc tôi mãi về điều đó.

Và lại lên ngựa…

Sau cú sốc ấy, phần vì quá sợ hãi, phần vì quá thất vọng về mình, tôi không nghĩ mình dám leo lên ngựa lần nữa. Nhưng khi đến hồ Terkhii, một cái hồ núi lửa mênh mông ở miền trung tâm, nơi có bầy hải âu chao liệng, tôi không thể cầm lòng. Và tôi lại lên ngựa. Mọi người hỏi tôi có chắc không. Tôi gật đầu. Đi qua những bãi đá mắcma nhọn hoắt, cảm giác bị kéo lê trên đất hiện về khiến tôi sợ đến đờ người. Nhưng tôi nghĩ đó là một nỗi sợ phải vượt qua trong đời. Một khi đã mắc những sai lầm, người ta sẽ giữ cho mình không được quyền tái phạm nữa, hoặc họ sẽ phải trả giá.

Và tôi đã thắng. Niềm khát khao được cưỡi ngựa tung vó trên những thảo nguyên mùa hạ ngập tràn hoa cỏ đã giúp tôi chiến thắng nỗi sợ. Giờ tôi vẫn nghĩ mình có thể vào Phú Thọ đua ngựa cho người ta lác mắt. Buồn cười không?

Mông Cổ du ký: Hoa trên thảo nguyên

Buổi sáng đánh răng và rửa mặt từ chai nước suối giữa đồng cỏ mênh mông cũng là một trải nghiệm. Cả khu trại khoảng hơn ba chục lều chỉ có hai phòng vệ sinh nữ, hai phòng vệ sinh nam và hai phòng tắm. Điện không có và nước chảy ri rỉ từ vòi...

Thời gian đã trôi qua, vật đổi sao dời, chỉ có thảo nguyên ngàn đời vẫn thế. Không khí buổi sáng tươi mát đầy mùi hơi nước như đang đầu mùa xuân. Chẳng còn thấy bóng dáng gì của cái lạnh đêm qua. Theo chương trình, sáng nay chúng tôi sẽ vẽ trên thảo nguyên, ở một nơi vừa có đồng cỏ mênh mông vừa có những vách đá sừng sững và đây đó vài gốc cây thân trắng vươn mình đẹp như tranh thủy mặc.

Nhìn từ trên xuống, chúng giống như những cánh rừng thu nhỏ: rừng già nhiệt đới, rừng thu ôn đới, rừng taiga, và cả những rừng xương rồng trên sa mạc. Hoa mọc lẫn trong cỏ, khiến cả thảo nguyên nhìn từ xa là một màu xanh với nhiều sắc độ khác nhau. Dưới ánh mặt trời của buổi trưa đã trở thành mùa hè, những sắc xanh ấy như được phủ thêm một lớp dầu bóng, lung linh trong hòa sắc tuyệt diệu mà chỉ có họa sĩ mẹ thiên nhiên mới vẽ được.



Khi tới gần, bức tranh ấy đột nhiên biến đổi hoàn toàn. Nó trở nên sống động đến bất ngờ và mở ra cả một thế giới hoàn toàn khác. Hoa cúc dại đủ màu: trắng, vàng, hồng,tím. Hoa bồ công anh trắng và tím, tròn xoe, xoay trong gió. Hoa Edelweiss - một loài hoa dại đang được bảo tồn tại châu Âu, trắng ngà như ngôi sao năm cánh bước ra từ truyện cổ tích. Hoa tím đậm như violet, hoa chuông tím nhạt, hoa vàng li ti như hoa cải trên những cánh đồng Hà Giang...

Vô vàn những bông thạch thảo trắng và hồng nhạt như những ngôi sao rớt lại từ trời đêm phơi mình trên cỏ. Hoa theo từng bước chân, hoa dẫn người và người theo hoa trên một con đường bất tận. Cào cào, châu chấu, cánh cam xanh, những loài bọ không biết tên, bay rào rào theo mỗi bước chân. Không còn ranh giới, không còn hiện thực, chỉ còn một thế giới hư ảo, thế giới của cỏ hoa giữa lưng chừng trời đất ngập tràn một mùi hương đồng nội, mùi nắng và mùi gió, đong đưa...

Có lẽ cũng phải có tới hàng trăm loài cỏ khác nhau, rất nhiều loại có mùi thơm đặc biệt và được dân du mục dùng làm thuốc chữa bệnh. Cứ lần theo lối đi của hoa, tôi mê mải như một cánh bướm đi tìm một bông hoa xanh. Bạn đã bao giờ nghe câu chuyện đó chưa? Người ta nói, nếu như bạn đi trên thảo nguyên và tìm thấy một bông hoa mang màu xanh nhạt của bầu trời (blue) hay màu xanh đậm như biển cả, bạn sẽ là người vô cùng may mắn và hạnh phúc sẽ tới với bạn. Câu chuyện cổ tích từ thời thơ bé, giờ đây đột nhiên trở lại và thành một niềm mong ước khi người ta đứng giữa bao la thảo nguyên.



Đua ngựa, môn thể thao không thể thiếu ở thảo nguyên

Nhưng có lẽ, chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ lại được gặp những “người bạn” châu Âu của mình tại đẩt nước xa xôi này. “Người tình” chung thủy của tôi trong hội họa, hoa poppy/klatschmohn/ anh túc - khoe sắc vàng mong manh rực rỡ trong nắng gió thảo nguyên. Anh túc vàng nơi đây khiêm nhường và nhỏ nhắn hơn nhiều và cũng không mọc thành cánh đồng như ở châu Âu, nhưng không vì thế mà mất đi vẻ đẹp đặc biệt vốn có của chúng. Có một cảm xúc thật khác lạ khi nhìn và chụp những cánh hoa màu vàng trong suốt, mỏng hơn những cánh bướm rung rinh trên thảo nguyên, giữa bạt ngàn hoa cỏ.

Đặc biệt nhất vẫn là lavender/oải hương. Những cánh hoa tím ngát của xứ Florence, Tuscany đã được ngọn gió xa xưa nào mang tới vùng thảo nguyên bao la này? Hoa oải hương nơi đây mang dáng vẻ nhỏ nhắn, mềm mại và mọc xen kẽ trong những loại cỏ và hoa dại khác. Mùa oải hương nở rộ đã qua cách đây một tuần, nên trên cánh đồng cỏ chỉ còn lại những thân oải hương màu xám xanh. Ở châu Âu người ta cũng thường thu hoạch chúng để làm ra nhũng chai tinh dầu và nước hoa đầy mê hoặc.

Tôi tin rằng, ai đã một lần vò những thân oải hương trong tay, sẽ không bao giờ có thể quên được mùi hương của loài hoa ấy. Ở vùng thảo nguyên này, khắp nơi ngập tràn những thân oải hương nghiêng nghiêng trong gió.

Và thốt nhiên tôi thấy mình đang vùi mình trong cỏ giữa muôn loài hoa dại. Bên tôi, một vạt hoa xanh, phải, màu xanh da trời nhẹ nhàng của những bông forget me not, và mùi oải hương tràn ngập không gian nắng thảo nguyên. Những cánh hoa xanh bầu tròn hiền hậu như những đôi mắt xanh trong trẻo, đang ngước nhìn tôi.

THỜI TIẾT THẤT THƯỜNG

Để đến được Mông Cổ, khách Việt cần phải xin visa tại Tổng lãnh sự quán Mông Cổ tại TP.HCM hoặc Đại sứ quán Mông Cổ tại Hà Nội. Đơn xin thị thực và thông tin có thể tìm thấy trên mạng. Thời điểm thích hợp nhất để đi du lịch tại Mông Cổ là từ tháng 5 đến đầu tháng 10. Dù vậy, nhiệt độ có thể thay đổi thất thường, nhất là ở vùng sa mạc và thảo nguyên. Vì thế cần mang quần áo và vật dụng cá nhân thích hợp. Nếu dự định ngủ lều trên thảo nguyên, bạn nên chuẩn bị tinh thần cho việc thiếu nước, hoặc thậm chi không có WC, không có lò sưởi khi nhiệt độ xuống đến âm 2 - 3 độ ngay cả vào mùa Hè. Du lịch ở Mông cổ chưa quá thuận tiện để có thể đi “bụi” hay “phượt“ dễ dàng như ở Việt Nam, nhất là không nên mạo hiểm đi một mình vào những vùng thảo nguyên mênh mông hay sa mạc hoang vắng. Trở ngại lớn nhất là ngôn ngữ, vì ít người Mông Cổ nói tiếng Anh. Nếu biết tiếng Nga, mọi việc có thể dễ dàng hơn.

Cẩm Nang du lịch Ninh Thuận

Vịnh Vĩnh Hy hoang sơ, những tháp Chăm cổ kính, những vườn nho trĩu quả... là hình ảnh của vùng đất Ninh Thuận mà có thể bạn chưa từng biết.

Nếu bạn đang muốn đi du lịch Ninh Thuận trong mùa hè cùng với gia đình hoặc bạn bè mà còn băn khoăn thì dưới đây là những lý do để bạn an tâm thực hiện chuyến đi của mình.

1. Đây là thời điểm lý tưởng nhất để du lịch Ninh Thuận


Bạn có thể đi đến Ninh Thuận vào bất cứ tháng nào trong năm, tuy nhiên để có thể tránh thời tiết hanh khô hay những cơn mưa dai dẳng thì thời gian đẹp nhất là từ tháng 7 đến giữa tháng 9. Đến đây vào thời điểm này, bạn còn được tham quan những vườn nho sai trái, chín mọng rất đẹp mắt. Ngoài ra, thời tiết biển mùa này cũng rất yên bình, thuận lợi cho bạn ghé thăm các đảo cũng như thưởng thức đủ món hải sản thơm ngon, hấp dẫn ở đây.



Những cánh đồng muối bạt ngàn là hình ảnh rất đặc trưng mang tính biểu tượng của Ninh Thuận. Ảnh: NinhThuantourist.

2. Phương tiện di chuyển thuận lợi

Ninh Thuận cách Sài Gòn khoảng 350 km và cách Hà Nội gần 1.500 km, để đi đến Ninh Thuận, bạn có thể đi bằng phương tiện công cộng hoặc cá nhân (nếu đi từ Sài Gòn). Có hai phương tiện cho bạn lựa chọn là tàu hỏa hoặc xe ô tô. Còn nếu đi từ Hà Nội, cách tiết kiệm thời gian nhất là bay đến Nha Trang rồi đi ô tô ra Ninh Thuận, khoảng cách chỉ 100 km. Còn không, bạn vẫn có thể đi tàu hỏa (dừng ở ga Tháp Chàm) hay xe khách, mất hơn 1 ngày.

3. Nhiều điểm lưu trú cao cấ
p

Với lợi thế đường biển dài nên không ngạc nhiên khi Ninh Thuận có nhiều resort quyến rũ nằm cạnh biển như Amanoi Vĩnh Hy, Con Gà Vàng, Aniise Villa, Bầu Trúc, Long Thuận... Ngoài ra, thành phố Phan Rang cũng có rất nhiều khách sạn tiện cho bạn lưu trú như khách sạn Hồng Đức, khách sạn U2, khách sạn Sài Gòn - Ninh Chữ... Thời điểm này Ninh Thuận chuẩn bị diễn ra Festival Nho và rượu vang nên bạn cần đặt phòng trước để thuận lợi cho chuyến đi của mình.

4. Điểm tham quan hấp dẫn

Không phải là một địa danh phát triển về du lịch nhưng Ninh Thuận ẩn chứa nhiều yếu tố hấp dẫn du khách về phong cảnh, tôn giáo, văn hóa, kiến trúc...

Biển Cà Ná: Không chỉ là bãi biển đẹp nhất Ninh Thuận mà đây còn là một trong những bãi biển nổi tiếng nhất ở khu vực miền Trung. Nằm cách thành phố Phan Rang 30 km, biển Cà Ná dài khoảng 3 km với bãi cát trắng mịn và làn nước xanh ngắt. Tuy nhiên, du khách chỉ được phép bơi gần bờ vì biển có nhiều đá ngầm và khá sâu. Sau khi vùng vẫy thỏa thích trong làn nước biển, bạn cón được ghé thăm nghề làm muối của các diêm dân hay những cơ sở sản xuất nước mắm nổi tiếng ở đây.

Vịnh Vĩnh Hy: Đây là điểm đến lý tưởng cho du khách thích khám phá những khung cảnh thiên nhiên hoang sơ đầy thơ mộng như suối Lồ Ồ, bãi Bà Điên, Cà Tiên, bãi Cốc, bãi Hời, bãi Thùng, bãi Lớn, mũi Đá Vách… Đến đây du khách có thể tắm tiên, ngắm san hô qua những chiếc tàu bằng đánh kính trong suốt, lặn biển hoặc leo núi....

Biển Ninh Chữ: Một trong 9 bãi biển đẹp nhất cả nước. Biển ở đây nước trong, sóng nhẹ và không quá đông khách du lịch nên không ồn ào. Đến đây vào buổi chiều để ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp và thưởng thức các món hải sản ngon ngay trên bãi biển là một điều lý thú dành cho kỳ nghỉ của bạn.

Đồi cát Nam Cương: Nếu Bình Thuận tự hào với đồi cát Mũi Né, Cam Ranh có đồi cát Bãi Dài thì người Ninh Thuận cũng có đồi cát Nam Cương để nếu chân du khách. Thời điểm đẹp nhất để bạn đến đây là vào buổi chiều với một bức tranh hoàng hôn sinh động trong ánh chiều tà với hình ảnh những cô gái Chăm trên đồi cát, những đứa trẻ đang trượt cát hay những đàn cừu đang trở về chuồng...

Tháp chăm Po Klong Garai: Tháp Pôklông Garai được xây dựng vào khoảng cuối thế kỷ XIII trong vương triều vua Simhavarman III (Chế Mân) thờ vua Po Klaong Garai (1151 – 1205). Đây là một cụm ba tháp gồm: Tháp Cổng, tháp Lửa và tháp Chính. Các tòa tháp được chạm khắc bằng nhiều họa tiết như chiếc lá, đuôi rồng, hình người…phản ánh sinh động tôn giáo của người Chăm.




Những vườn nho trĩu quả luôn là điểm tham quan lý thú đối với du khách. Ảnh: Xuân Lộc.

Vườn nho: Đây là thời điểm lý tưởng nhất để bạn tham quan các vườn nho bạt ngàn ở Ninh Thuận. Đến đây bạn sẽ được nhìn ngắm, chụp ảnh dưới những chùm nho chín mọng. Xem cách người dân thu hoạch nho, cũng như cách ủ nho lên men để làm rượu của người dân Ninh Thuận.

Làng nghề Mỹ Nghiệp và Bàu Trúc: Đây là hai làng nghề nổi tiếng nhất ở Ninh Thuận với nghề dệt thổ cẩm (Mỹ Nghiệp) và nghề làm gốm (Bàu Trúc). Thăm quan hai làng nghề này, bạn sẽ thấy được sự khéo tay của những cô gái Chăm khi dệt nên những thước vải thổ cẩm tuyệt đẹp hoặc những nghệ nhân người Chăm tạo nên những chiếc bình gốm cầu kỳ chỉ từ chiếc bàn xoay thô sơ, đơn giản.

5. Vô vàn món ăn ngon

Không chỉ có cảnh đẹp, ẩm thực của Ninh Thuận rất phong phú và đa dạng đáng để bạn phải khám phá.

Thịt cừu: Đây là món ăn làm mê hoặc biết bao du khách đặt chân đến vùng đất nắng gió này. Đến đây, bạn sẽ được người dân thết đãi món sườn cừu nướng thơm nức ăn kèm muối tiêu chanh. Nếu thích lai rai, món lòng cừu luộc là một lựa chọn tốt nhất cho bạn. Ngoài ra, thịt cừu hấp, xào hay nấu cà ri cũng rất hấp dẫn.

Thịt dê: Bên cạnh thịt cừu, thịt dê cũng là một đặc sản nơi đây. Được chăn thả tự nhiên trên các đồi núi nên thịt dê vùng này săn chắc và không có mùi hôi. Nhắc đến thịt dê, bạn khó có thể bỏ qua nhiều món ăn ngon như dê xào lăn, dê nướng mọi; dê hấp sả; cà ri dê... Hiện nay, tại tháp Pôsanư, du khách đến tham quan sẽ được đãi món thịt dê truyền thống của đồng bào Chăm.

Các món hải sản
: Thật là thiếu sót cho chuyến đi của bạn nếu như bỏ qua các món hải sản tươi ngon ở đây. Ngoài những món quen thuộc như tôm, mực, cá, ghẹ, ốc, sò... Vùng đất này có hai đặc sản nổi tiếng mà bạn nên thử qua là gỏi cá mai và cháo cầu gai. Thời điểm từ tháng 5 đến tháng 9 là mùa rộ nhất của cầu gai và cá mai, đó cũng là thời điểm lý tưởng nhất để bạn nếm thử hai món ăn này.



Thịt cừu nướng là một trong những đặc sản nổi tiếng của vùng đất nắng gió này. Ảnh: Hu Pa.

Cơm gà chặt miếng Phan Rang: Món ăn không chỉ hấp dẫn người ăn nhờ phần thịt gà ta vàng ươm thơm ngon, phần cơm mềm dẻo mà còn bởi cách bán và tính tiền rất độc đáo ở đây. Người bán xới cơm ra từng đĩa riêng, thêm một đĩa thịt gà đã chặt ra từng miếng đều nhau với đủ các bộ phận cổ, cánh, đùi, ức để khách chọn tùy sở thích. Khách ăn bao nhiêu mới tính tiền bấy nhiêu, chính điều này đã tạo nên sự tò mò cho thực khách để rồi khi đến Ninh Thuận, ai cũng muốn được một lần thưởng thức món ăn này.

Bánh căn: Đây là một đặc sản đáng tự hào của người dân Phan Rang giới thiệu với khách du lịch. Món ăn được làm từ bột gạo và đổ chín trên những chiếc khuôn bánh bằng đất nung. Nhân của bánh căn có nhiều loại như: thịt, trứng, mực, tôm... Nước chấm của món ăn có màu đỏ tươi, được pha hơi sánh và có vị chua ngọt hơi cay rất ngon miệng. Ăn kèm là các loại rau sống như xà lách, rau cải, húng quế, diếp cá và xoài xanh thái thành sợi nhỏ.

Ngoài ra, những món bánh xèo, thịt dông nướng, bún mắm nêm, bánh canh... đều là những món ăn ngon và có sức hút với du khách của thành phố Phan Rang - Tháp Chàm.

6. Nhiều quà lưu niệm mang về

Không chỉ được tham quan, khám phá vùng đất này, du khách còn có thể mua nhiều đặc sản ở đây để làm qua như:

- Các sản phẩm làm từ thổ cẩm: những chiếc túi xách, ví, bóp, khăn quàng... là những mặt hàng lưu niệm rất được du khách ưa thích.

- Các sản phẩm từ nho, ngoài nho tươi, bạn còn có thể mua rượu nho, mật nho mang về làm quà biếu cho người thân, bạn bè.

- Nước mắm Cà Ná: đây là thương hiệu nước mắm thơm ngon nổi tiếng, là món quà lưu niệm không thể thiếu khi bạn rời Ninh Thuận.

- Các hải sản khô: tôm, cá, mực... cũng rất phong phú, đa dạng và có mức giá khá mềm.

Biển Sa Huỳnh

Sa Huỳnh nổi tiếng là vựa muối quan trọng ở miền Trung.

Bến cá và bãi biển Sa Huỳnh chạy dài gần 6 km, cong cong hình lưỡi liềm. Đáy biển thoai thoải, không có bãi đá ngầm, có thể là những bãi tắm lý tưởng đối với du khách đến đây nghỉ hè, vui chơi và tắm biển. Ngoài ra, Sa Huỳnh còn có thắng cảnh ghềnh đá Châu Me, Đảo Khỉ… thu hút du khách vào các ngày nghỉ cuối tuần và các ngày lễ, Tết.

Từ lâu, Sa Huỳnh được biết đến với di chỉ khảo cổ học với “Văn hóa Sa Huỳnh “. Đầu thế kỷ 20, các nhà khảo cổ học người Pháp như Vinet, Labare, Colani đã phát hiện ở Sa Huỳnh hàng loạt mộ chum và nhiều hiện vật tiêu biểu cho nền văn hóa cổ xưa bị chìm khuất dưới lòng đất qua thời gian dài lịch sử. Các kết quả khai quật được nghiên cứu và kết luận, dải đất từ Đèo Ngang cho đến Đồng Nai (Nam Bộ) lên cả Tây Nguyên, từ sơ kỳ đồng thau cho đến sơ kỳ sắt đá, nơi hiện diện một nền văn hóa độc đáo của nhân loại và được định danh bằng khái niệm “Văn hóa Sa Huỳnh”'.

Những gò Ma Vương, gò Điều Gà… là những nơi có nhiều dấu tích của nền văn hóa Chăm pa, từ lâu đã thu hút nhiều du khách đến tham quan và nghiên cứu. Sa Huỳnh đã đi vào lịch sử nước nhà, là nơi mà hơn 500 năm trước, đoàn quân nam chinh của vua Lê Thánh Tông dừng chân lại đây nghỉ ngơi và luyện tập, biên chế thành đội ngũ trước khi tiến đánh cửa Thị Nại và kinh thành Đồ Bàn. Sa Huỳnh trở thành hải tấn quan trọng thời nhà Nguyễn để canh phòng mặt biển.

Đến khi người Pháp mở tuyến đường sắt Bắc - Nam, lại cho xây dựng ga xe lửa Sa Huỳnh để vận chuyển muối từ Sa Huỳnh đi các nơi khác. Sa Huỳnh qua bao lần biến đổi đã trở thành nơi nghỉ mát, du lịch hè lý tưởng. Sa Huỳnh có đủ các món ngon đặc sản biển nhưng hấp dẫn nhất là món mắm nhum và cua huỳnh đế. Người Sa Huỳnh có câu: “Giàu chất của kho, nghèo lo hủ mắm”. Con nhum (cầu gai) đã hiếm và chỉ bắt theo mùa. Còn mắm nhum thì hiếm hơn.

Mắm nhum Sa Huỳnh nổi tiếng cả nước, thời nhân Nguyễn, vua Minh Mạng hạ lệnh hằng năm địa phương phải “tiến” về kinh đô 12 cân mắm. Mắm nhum thời đó trở thành “mắm tiến”. Sau mắm nhum là cua huỳnh đế. Đây là giống cua to con, cân nặng cả ký, toàn thân có màu đỏ gạch. Đã đặt chân đến Sa Huỳnh, du khách khó quên món cua luộc chấm muối. Mỗi người chỉ ăn vài con cũng đủ no nê. Khách có thể chọn vài xâu cua còn tươi rói mang về làm quà cho người thân.

Sa Huỳnh còn là vựa muối lớn ở miền Trung, chẳng thua kém gì muối Cà Ná và muối Hòn Khói. Diện tích các cánh đồng muối ở đây chiếm gần 500 ha và hàng năm sản xuất hàng trăm ngàn tấn muối có chất lượng tốt. Muối Sa Huỳnh từ lâu có mặt khắp các thị trường miền Trung và Tây Nguyên, và dùng nhiều trong công nghiệp chế biến thực phẩm tiêu dùng. Từ làng chài nghèo nàn và hoang sơ, Sa Huỳnh ngày nay đã trở thành một thị tứ nho nhỏ, xinh xinh nằm ẩn mình dưới hàng dương rủ bóng thướt tha và rừng dừa thơ mộng, là nơi mà ai đã đến một lần thì thông thể quên. Không những vì cuộc mưu sinh ở đây dễ dãi mà còn vì tình cảm con người ở đây mộc mạc, thiết tha: Ngó ra ngoài bãi cát vàng, Cát bao nhiêu hạt, thương chàng bấy nhiêu. Ngay cả như nhà thơ Xuân Diệu, sinh thời đã có một lần đến Sa Huỳnh, cảm nhận được vẻ đẹp của đất, trời, biển nước ở đây và đã thốt lên: Hỏi mình biển đẹp vô ngần, sóng xanh như đến dừng chân Sa Huỳnh.

Khám phá miền nắng gió Phan Rang

Nhắc đến Phan Rang, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến một vùng đất “gió như Phan, nắng như Rang” với khoảng 300 ngày nắng mỗi năm, khí hậu khô như sa mạc và lượng mưa hàng năm rất ít. Điều kiện thời tiết quá khắc nghiệt, cùng địa hình ba mặt là núi bao bọc, mặt còn lại là biển cả mênh mông đã tạo nên những sa mạc cát nóng bỏng.

Tuy nhiên, Phan Rang lại là nơi có phong cảnh rất hữu tình và thiên nhiên ngập tràn nắng gió.

Biển đẹp và hoang sơ

Những bãi biển ở vùng đất khô cằn Phan Rang mang một vẻ đẹp rất nên thơ, với một màu nước biển trong xanh sâu thẳm. Nơi đây sở hữu rất nhiều bãi biển đẹp như: Cà Ná, Ninh Chữ, Bình Tiên,…Dù còn khá hoang sơ, nhưng hình ảnh những con sóng cong cong nối tiếp nhau chạy dài trên biển, cùng những đợt sóng vỗ mạnh vào ghềnh đá tung bọt trắng xóa đã làm đắm lòng bao lữ khách gần xa.



Hòa mình trong làn nước biển xanh mát giữa cái nắng rát da rát thịt và những cơn gió thổi mạnh, du khách sẽ cảm nhận được nhiều điều mới mẻ mà thiên nhiên ban tặng cho vùng đất này. Tuy nhiên, du khách khi tắm biển tại Phan Rang nên tắm ở khu vực gần bờ vì một số bãi biển ở đây thường xảy ra tình trạng sụt lỡ cát và có nhiều đá ngầm. 

Làng gốm Bàu Trúc

Nằm cách thành phố Phan Rang khoảng 10km, làng gốm Bàu Trúc ở thị trấn Phước Dân, huyện Ninh Phước, tỉnh Ninh Thuận là một trong hai làng nghề cổ nhất Đông Nam Á. Nơi đây nổi tiếng với những sản phẩm gốm Chăm được làm ra rất lạ. Gốm được nung bằng lửa rơm, không cần dùng lò nung hay men. Và đặc biệt là người Chăm theo chế độ mẫu hệ nên công việc làm gốm hoàn toàn do phụ nữ nặn vuốt bằng cách đi giật lùi quanh bàn nặn chứ không dùng bàn xoay.


Người dân sử dụng đất sét sông Quao trộn với cát để tạo ra các sản phẩm Gốm Bàu Trúc. Đây là loại đất sét chỉ được lấy một năm một lần và kéo dài trong vòng nửa tháng. Tuy kỹ thuật khá thô sơ nhưng những chiếc bình hoa, lu đựng nước, chiếc đĩa, cái chum,…cùng những hoa văn độc đáo đã cho thấy sự khéo léo của người dân làng nghề. Đến đây, du khách sẽ được trải nghiệm cảm giác được tự tay làm ra một sản phẩm gốm sứ và hiểu hơn về nét đặc trưng của làng Gốm Bàu Trúc.
 
Làng dệt thổ cẩm Mỹ Nghiệp

Vốn nổi tiếng là làng nghề dệt thổ cẩm truyền thống của người Chăm tại Ninh Thuận, Mỹ Nghiệp cũng là một trong những làng nghề cổ nhất Đông Nam Á với các công đoạn dệt truyền thống được lưu giữ từ xưa đến nay. Đồng thời, để dệt nên những tấm thổ cẩm độc đáo, người dân Mỹ Nghiệp đã tự trồng bông làm nguyên liệu sản xuất, sử dụng phẩm nhuộm là cây cỏ thực vật và dùng khung gỗ, hoặc tre còn thô sơ làm công cụ.



Khám phá làng dệt Mỹ Nghiệp, du khách sẽ thấy được sự cần mẫn của phụ nữ Chăm đang luồn từng sợi chỉ dệt thổ cẩm một cách tỉ mỉ. Những tấm thổ cẩm có sức hút rất đặc biệt bởi những hoa văn sang trọng, quý phải như Văn thần đèn, Siva, Rồng trời, hay những con voi Tây Nguyên, hoa mai của người Việt,… 

Tháp Chăm huyền bí

Dưới cái nắng như thiêu như đốt ở Ninh Thuận, ngọn tháp Chăm vẫn đứng sừng sững giữa đất trời, mang theo một vẻ đẹp hoàn mỹ và ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Tháp Pklong Gia Rai được xem là một trong những ngọn tháp đẹp nhất trong tất cả những ngọn tháp Chăm còn tồn tại ở Việt Nam.



Du khách đến Phan Rang sẽ có cơ hội chiêm ngưỡng ngọn tháp độc đáo ấy qua lối kiến trúc, nghệ thuật, điêu khắc đã đạt đến trình độ đỉnh cao, biểu trưng cho sự phát triển huy hoàng của một nền văn hóa Champa cổ xưa trên vùng đất này.

Ruộng muối bát ngát

Những ruộng muối bát ngát, thênh thang trải dài theo những bãi biển chính là điểm hấp dẫn du khách khi đặt chân đến khám phá miền nắng gió Phan Rang. Những hạt muối trắng xóa hòa cùng màu xanh của bầu trời và màu nâu của đồng ruộng đã vẽ nên một bức tranh sinh động về cuộc sống đời thường của người dân nơi đây.



Để chiêm ngưỡng những cánh đồng muối rộng lớn, du khách nên ghé qua Cà Ná. Không chỉ có bãi biển trong xanh tuyệt đẹp mà Cà Ná còn là nơi canh tác ruộng muối nổi tiếng nhất Ninh Thuận. Muối ở đây có nồng độ tốt nhất khu vực Đông Nam Á và trở thành kho muối lớn nhất cả nước.

Hái nho tại vựa nho bạt ngàn

Với cái nắng tưởng chừng như khắc nghiệt với thiên nhiên và con người Phan Rang lại trở thành điều kiện tự nhiên thuận lợi cho sự phát triển của những vườn nho bạt ngàn trên vùng đất này. Tham quan những giàn nho đang vào mùa, du khách sẽ được thưởng thức những quả nho chín mọng và ngọt lịm đang lúc lỉu trên cành.



Việc trồng nho vô cùng khó khăn, vất vả vì đây là loại cây nhiều sâu bệnh nên người nông dân phải chăm sóc những vườn nho không ngừng nghỉ trong thời gian dài dưới cái nắng chói chang, khô rát của mùa hè. Nho ở Ninh Thuận chủ yếu dùng để ăn tươi, hay làm rượu nho chứ không làm nho khô được.

Nhiều đặc sản

Ngoài những đặc sản du lịch nổi tiếng như Gốm Bàu Trúc, thổ cẩm Mỹ Nghiệp hay những chùm nho trĩu quả, Phan Rang còn được biết đến qua nhiều món ăn mới lạ, thơm ngon. Trong đó phải kể đến món dông nướng ngon tuyệt, mang mùi vị đặc trưng nơi đây. Tùy vào biệt tài chế biến của người dân địa phương mà thịt dông có thể làm gỏi, nấu cháo, hay nấu lẩu lá me,…cũng độc đáo không kém.



Bên cạnh đó, mực một nắng cũng được xem là món ngon nhất tại Phan Rang. Sự tươi ngon, mềm ngọt, quyện với hương vị biển đặc trưng giúp cho món ăn thêm phần hấp dẫn. Ngoài ra, du khách đến đây còn có thể thưởng thức vô số món ăn đặc sản như bánh căn, thịt dê, cừu được tẩm ướp hương vị truyền thống của người Chăm, hứa hẹn mang đến những trải nghiệm khó quên.